pacman, rainbows, and roller s
Nhỏ Bọ Cạp

Nhỏ Bọ Cạp

Tác giả: Sưu Tầm

Đánh giá: 9/10

Đăng: 19-05-2016

Nhỏ Bọ Cạp

Cậu ấy nói thích em, vậy mà mấy ngày sau em phát hiện ra là cậu ấy cũng nói câu đó với nhỏ Hoa bạn em.


***


Những cơn mưa phùn lại kéo đến bất chợt, không khí lạnh tỏa về khắp nơi, vậy là đông đã đến thật rồi, nhỏ Hy rúc vào trong chiếc chăn ấm, định bụng ngủ thêm 5 phút nữa thôi rồi sẽ dậy đi học. Vậy mà chưa kịp thực hiện ý đồ đó, chiếc điện thoại đã vang lên bài hát quen thuộc: "I found the way you let you leave.. I never really had it coming. I can't believe the sigh of you. I want you to stay away from my heart...". Nó khó chịu đưa tay ra vồ lấy chiếc điện thoại rồi trả lời bằng giọng ngái ngủ:


- Alo.


Lập tức phía bên kia liền tuôn ngay một tràng:


- Ê nhỏ, cái giọng khàn khàn vậy là biết còn đang ngủ nướng rồi, có biết mấy giờ rồi không hã, dậy mau lên !!! Tí anh qua chở đi học đó, lề mề là coi chừng.


Không để nhỏ đáp lời, phía bên kia đã cúp máy mất. Khỏi nói nó cũng biết là ai rồi. Mùa đông mới đến cách đây có 1 tuần mà nhỏ đã đi trễ tận 3 lần, không nhờ Phan 4 hôm nay điện thoại qua gọi nó dậy chắc nó đã được xếp hạng đầu trường về số lần đi trễ đạt kỉ lục nhiều nhất rồi. Kêu nó dậy chưa chắc ổn, Phan phải dùng đến mưu kế qua tận nhà đón nó thì mới yên tâm đưa nó đến trường được. Gia đình nhà Phan với nhà nó thân nhau từ hồi cả ba mẹ chúng còn học đại học. Mỗi nhà có mỗi 1 đứa con trai và 1 đứa con gái nên 2 bên coi con nhau như con ruột. Phan hơn Hy tận 3 tuổi, 2 đứa lại chơi với nhau từ bé nên thân nhau như 2 anh em ruột vậy.


Nhỏ Bọ Cạp


15 phút sau, nó đã yên vị ngồi sau chiếc cup màu xanh dương để Phan đèo tới trường rồi. Trên con đường còn ướt nước sau trận mưa đêm mới dứt, Phan chợt hỏi:


- Ê nhỏ ...


- Hử ???


- Đông đến rồi kìa.


- Ơ ai không biết. Mà sao.


- Hình như mùa đông là mùa của cung Bọ Cạp hả ?


- Eo, anh bữa nay cũng quan tâm đến cung hoàng đạo rồi à – Hy ngạc nhiên.


- Ừ thì do anh bị nhiễm của em ấy, cạp cạp suốt ngày. – Phan chọc.


- Nè, em là cung Bọ Cạp, một khi anh đã đụng đến tự ái và lòng tự trọng của em thì....


Không đợi nó nói hết câu, Phan đã vội ngắt lời:


- Rồi rồi nhớ rồi, khổ lắm, có câu đó nói mãi thôi.


Nhỏ Hy bị ghiền Horoscope từ năm lớp 9. Chuyện bắt đầu vào một ngày đẹp trời nọ, nhỏ vô tình tra tử vi tuần mới của cung Bọ Cạp – cung hoàng đạo của nhỏ – thì thấy có nói rằng tuần này nhỏ sẽ lượm được tiền. Vậy là y như rằng, mấy ngày sau nhỏ nhặt được 100k ngay khi đang ngông nghênh đi trên phố. Kể từ đó, ngày nào nhỏ cũng lên mạng ngồi tra tử vi tuần, rồi cả tử vi tháng, xem tướng số, chuẩn đoán đủ các thứ về cung Bọ Cạp. Suốt ngày, nó cứ lải nhải bên tai Phan mãi, nào là: "Nghe nói những ai thuộc cung Bọ Cạp thường có đôi mắt hút hồn, anh nhìn thử vào mắt em xem có gì đặc biệt không nè *chớp chớp*". Hay là: " Cung Bọ Cạp thường hay lạnh lùng với tàn độc, từ nay trở đi em sẽ lạnh lùng với anh 1 tí cho anh khỏi bắt nạt em nữa." ... Và đáp lại những câu nói đó của nó là một cái cốc đầu và tràng cười đùa của Phan. Phan không hề ý kiến gì trước những câu nói ngô nghê của nó, mà chỉ thấy nó thú vị quá chừng. Nhưng cái thú vị đó đã bị dập tắt ngay khi vào một ngày trời nắng đẹp năm ngoái, nhỏ Hy đã lơ ngơ mà phát ngôn rằng:


- Em mới đọc được một thứ cực kì hay ho đó là cung Bọ Cạp chỉ hợp đôi với những cung Song Ngư hoặc Cự Giải thôi. Anh là cung Ma Kết hã, hèn gì toàn bắt nạt em thôi.


Phan không cốc đầu nó như mọi khi nữa, thay vào đó là sự im lặng và nét thoáng buồn hiện lên trên gương mặt anh.


***


- Tử vi tuần này có nói rằng khoảng thời gian này sẽ thích hợp cho cung Bọ Cạp tiến triển trong việc tình cảm và hợp lí cho việc hẹn hò. – Nhỏ Hy nhe răng cười.


- Lo học hành đi, yêu đương gì giờ này, hư anh méc mẹ em giờ. Mà sắp đến giờ học thêm rồi kìa, mau leo lên xe anh chở tới lớp.


Vậy là nhỏ lại ngồi trên xe Phan và ba la bô lô đủ các thứ.


Hôm nay lớp học thêm anh văn của nhỏ Hy có học sinh mới. Là Minh, cậu bạn mới chuyển trường đến và học lớp 12A1- cạnh lớp nhỏ, còn giờ thì học chung lớp học thêm với nhỏ. Chuyện sẽ chẳng là gì nếu như hôm đó cô giáo không bắt cậu bạn này phải đứng trước lớp và giới thiệu tên cậu bằng tiếng anh. Và rồi cả lớp đã được một tràng cười no bụng nhờ cái thứ tiếng địa phương đặc sệt của cậu – tiếng Huế:


- Hệ lô e ve ry bọ đỳ. Mai nem is Minh. Ạm sịt tin dze ầu. Ạm phờ rôm Huệ xi ty. Ạm sờ tiu đi ẹt Hoàng Hoa Thạm hai sờ cun. ( Hello everybody. My name is Minh. I'm 16 years old. I'm from Hue City. I'm study at Hoang Hoa Tham High School.)


Nhỏ Hy cười tít cả mắt, nó nhìn Minh không ngừng, cậu bạn cũng cao to dễ thương ra phết. Đã vậy lại còn được xếp ngồi ngay cạnh nhỏ, thế là 2 đứa bắt đầu quen nhau từ đó. Mới học chung được 4 buổi, nó đã vội lên facebook tìm ních cậu bạn để add friend. Trang cá nhân của cậu ấy tràn ngập vô vàn nào là hình ảnh và video với mấy trăm lượt thích và bình luận nhiều vô số kể. Nó tò mò kích chuột thử vào cái video mới đăng cách đây ba tháng với tựa đề: "Hát tạm biệt chia tay lớp lần cuối." Trong video, một cậu nhóc mặc áo pull quần lửng, tay cầm đàn ghi ta vừa đàn vừa hát bài See You Again. Phát âm bài hát cực kì chuẩn, không hề giống như lời giới thiệu của Minh ngày đầu đi học tí nào. Càng thú vị hơn khi nhỏ phát hiện ra là Minh thuộc cung Cự Giải – cung mà có chỉ số đánh giá hợp với cung Bọ Cạp là 100/100. Vậy là nó đổ Minh ngay từ đó. Lần này là nó siêng năng hẳn, nó hối thúc Phan đến sớm để đón nó đi học thêm chứ không phải lề mề khiến Phan phải nhắc như mọi lần nữa. Phan cũng ngạc nhiên không kém:


- Ô, hèn gì dạo này trời ngừng mưa hẳn nhỉ.


Nó lườm Phan một phát rồi nhanh nhẹn leo lên xe.


- Ừm, dạo này trời không mưa nhỉ, nhưng nắng cũng chẳng nhiều, vậy mà em lại bị cảm nắng mất rồi.


- Cảm nắng gì cơ. – Phan ngạc nhiên.


- Là em đang bị say nắng cậu bạn mới chuyển đến lớp bên cạnh, giờ đang học thêm chung lớp học anh văn với em ấy.


Thế là nó kể với Phan nghe về cậu bạn ấy, rồi nó chốt lại câu cuối:


- Anh, ca này khó, anh tư vấn giúp em nha.


Phan không biết nói sao với nó, chỉ ừ ờ gật đầu cho qua chuyện, nhưng không quên nhắc nó năm cuối rồi, phải đưa việc học lên hàng đầu. Nó chỉ tủm tỉm cười. Những tia nắng yếu ớt len lỏi qua các tán lá cây rọi lên khuôn mặt tươi rói của nó, nhưng Phan lại chẳng vui như nó tí nào, một chút gì đó nơi anh thật gượng gạo, một chút gì đó giấu giếm và một chút gì đó thật tiếc nuối.


***


Minh cũng giỏi tiếng anh vô cùng, chỉ có điều, vì cái giọng đặc trưng của xứ Huế nên cậu phát âm không được tốt lắm. Vậy là nó phải kèm cho cậu trong việc luyện nói, nhưng bù lại, nó được cậu bày cho phần ngữ pháp khá nhiều. Rồi nó nghĩ, cứ mãi như vậy, với sự cuốn hút vốn có của loài Bọ Cạp, nó tự tin rằng nhất định Minh cũng sẽ phải đổ đốn vì nó.


2 tuần nữa trôi qua suôn sẻ, đôi lúc nó nhờ Phan bày cho vài chiêu nhỏ để gây ấn tượng với Minh nhưng năn nỉ ỉ ôi mãi mới được Phan đưa cho vài cách. Nào là: Trước giờ học vờ mua 2 ổ bánh mì nhưng ăn không hết nên nhường cho đối phương 1 ổ. Rồi là: Trong giờ học thỉnh thoảng vờ làm rớt bút rồi nhờ đối phương nhặt hộ, hay ngô nghê hỏi đối phương rằng: " Cô mới nói gì ấy nhỉ, cậu giảng lại giúp tớ được không ?".


***


Vậy là còn 2 tuần nữa là đến sinh nhật nhỏ, Phan luôn tự thắc mắc rằng, sao con nhỏ này không sinh vào mùa nào khác mà cứ phải trúng vào cái mùa đông lạnh lẽo khắc nghiệt này nhỉ. Để rồi trong lúc người ta thảnh thơi ngồi yên 1 chỗ giữ ấm cơ thể thì Phan lại phải lọ mọ đi chợ tìm mua bằng được món quà ưng ý cho nhỏ. Đã vậy, nhỏ còn sinh trúng vào cái ngày 21 – ngày cuối cùng của cung Bọ Cạp làm chi để rồi thừa hưởng cái tính bướng bỉnh đặc trưng của cung đó. Nhưng công nhận cung Bọ Cạp có sức hút mạnh thật, nó làm anh mê mẩn nó mất rồi. Một thằng con trai mới lớn, lang thang mãi trong chợ cuối cùng cũng tìm được một thứ cực kì hợp ý: chiếc ba lô nhỏ xinh có in hình nữ thần Bọ Cạp màu tím – đúng với gu sở thích của nó.