Khoảng cách mong manh

Khoảng cách mong manh

Tác giả: Sưu Tầm

Đánh giá: 9/10

Đăng: 20-05-2016

Khoảng cách mong manh

.


Anh yêu em! Anh yêu em nhiều lắm Nhiên của anh à!"


Những lần tiếp theo cũng vỏn vẹn mấy từ "Anh yêu em!"


Nhiên không thể chết, ba, mẹ, chị gái và cả anh nữa vẫn tin vào Nhiên như tin vào một tương lai tươi sáng phía trước. Bến sông quê ngọt lịm nuôi lớn ước vọng tuổi thơ hiện lên nguyên vẹn níu chân Nhiên về với giảng đường. Nhưng anh không còn nữa và Nhiên cũng không có quyền giữ anh cho riêng mình nữa.


Anh vào Sài Gòn lập nghiệp. Chị Nhiên bảo anh đang chạy trốn bến sông quê, chạy trốn những ký ức rần rần bao hơi thở đằm thắm của cô thôn nữ gieo kín trong lòng anh.


Bất chợt, giọng Nhiên quả quyết:


- Mình nghèo thật đấy Lan à! Nghèo lắm lắm lựng. Nhưng không phải nghèo tiền mà nghèo suy nghĩ, nghèo sự chín chắn, nghèo tình thương. Chính sự ham muốn, lòng tham vọng mù quáng đã biến mình thành người nghèo nàn như thế này đấy.


Có lẽ đây là lần đầu tiên Nhiên trả lời chuỗi những than vãn của cô bạn cùng phòng. Lan lặng yên, đây là lần đầu tiên Lan không có gì để nói. Đây cũng là lần đầu tiên cả Nhiên và Lan cùng một dòng suy tưởng hay chí ít là cũng thấy mình quá dư thừa. Thừa cả chiếc Ipad mới cứng, chiếc laptop hiệu Apple, chiếc xe tay ga trắng ngần. Và thừa cả những sợi tóc bạc phết trên đầu ba, đôi mắt thâm quầng của mẹ. Thừa thãi đến độ nghèo xộp đi. Nhiên thấy môi mình mặn chát. Thế đấy, giữa giàu và nghèo chỉ cách nhau một phút suy tưởng.


Xuân Võ