Bạn trai tôi là Sói
Đăng: 20-05-2016
Bạn trai tôi là Sói
Nhìn cảnh này, tôi đoán phỏng chắc lại là một màn tỏ tình nữa đây. Có lẽ hắn không thấy tôi, vì tôi đứng ở đầu hẻm. Định bụng quay gót chẳng quan tâm, nhưng chân tôi cứ ì lại.
Trời vẫn mưa như trút. Ào ào. Xối xả. Tôi nghe thấy tiếng cô gái kia nói to lên như át tiếng mưa.
- Em thích anh. Là thật đấy.
- Vì lí do gì?
- Vì....vì....
- Tôi có bạn gái rồi.
- Anh nói dối. Anh chưa có.
- Tôi có bạn gái đã hơn một năm nay.
...Bịch....bịch....Bịch.....
Tiếng giày nện xuống nền đường khiến những vạt nước bắn lên tung tóe. Tôi thở hổn hển. Có chăng nếu là người vô duyên, thì tôi cũng không nên nghe hết cái màn tỏ tình kia.
Nhưng ...Lí do tôi bỏ chạy, cũng chẳng phải vì nghĩ mình vô duyên. Chính xác là cảm giác mình như một con ngốc!
Một con ngốc bị mang ra làm trò đùa. Hắn đã có bạn gái hơn năm nay, vậy sao hôm đó, trước mặt cô gái có bó hoa hồng nhung kia, vẫn ngang nhiên nói tôi là bạn gái của hắn. Ừ thì chuyện chỉ như đùa. Nhưng giờ thì, tôi thấy mình mệt mỏi lắm.
- Này Ki....
Tôi biết. Tôi biết đấy là hắn. Nhưng nếu tất cả chỉ là trò đùa, nếu tất cả đều là do tôi có trí tưởng tượng phong phú, thì xin hãy để mình tôi tưởng tượng.
- Làm bạn gái tôi nhé!
Cảm giác một bàn tay khác đang siết chặt lấy bàn tay nhỏ bé đang run run vì lạnh. Ju kéo tay tôi, giọng nhẹ bâng theo làn mưa.
Sau này, khi xem ảnh của tôi và Ju chụp chung, Thụy Anh thường lườm tôi.
- Đấy. Mày xem. Tao nói đâu có sai. Mày yêu Ju có phải tốt hơn không. Âm thầm theo dõi cái tình yêu tên Rain của mày làm gì những hai năm rồi kết quả chẳng đi đến đâu vào đâu. Làm gì còn cái tình yêu đơn phương mãnh liệt như thế nữa.
Thụy Anh nói tôi là một cô gái may mắn vì đã nhắn tin nhầm vào số Ju và sau này yêu Ju.
Rồi khi tôi ghé sát vào tai nó thì thầm. Nó gần như bóp cổ tôi và hét toáng lên.
- Trời ơi. Mày đúng là con Quỷ Ki ạ.
...
Tôi thì không tin là mình là một cô gái may mắn. Bởi...
Dù có nhắm mắt mà bấm bàn phím điện thoại, tôi cũng không bao giờ quên được số của Thụy Anh. Lần tình cờ ấy, là do tôi muốn nó xảy ra như thế.
Tôi đã phải mất một thời gian khá dài mới có thể biết được số điện thoại của Ju. Rồi cố tình chọn công việc làm thêm ở quán KFC mà Ju thường lui tới. Dẫn Ju tới quán hiệu sách PIPI là chủ ý ban đầu của tôi. Ju cũng đâu biết rằng, tôi đã phải vất vả thế nào mới xin được cái nhiệm vụ chăm sóc cây cảnh cho quán.
Đúng! Người mà tôi luôn dõi theo khi ở quán KFC, khi ở quán đĩa nhạc cổ điển, khi ở hiệu sách, người mà hai năm trước đi dưới trời mưa mà tôi gọi là Rain ấy.
Là Ju.
Không phải sự tình cờ nào cũng có thể tạo nên một tình yêu. Nhưng chính tình yêu lại tạo nên những sự tình cờ như thế. Tôi không đủ can đảm để đến trước mặt chàng trai mà tôi để ý hai năm nay và nói với cậu ấy rằng: " Tôi thích bạn." Vậy nên, tôi tạo nên những sự tình cờ để gần Ju hơn.
Và tôi hiểu. Hãy yêu chân thành nhất vì tình yêu luôn cần thời gian.
***
Có lần đi Cà phê cùng Ju ở một quán gần KFC. Tôi ngập ngừng thú tội. Rằng để Ju nói với tôi câu : " Làm bạn gái tôi nhé." hôm trời mưa ấy, tôi đã phải theo sát Ju như thế nào trong suốt hai năm qua. Khi ấy, Ju cười. Rồi lẳng lặng đưa cho tôi một tờ giấy, dặn.
- Một trong những trang nhật kí ngày xưa của Ju.