Cho tôi 1 vé tốc hành ra khỏi trường Xây Dựng

Cho tôi 1 vé tốc hành ra khỏi trường Xây Dựng

Tác giả: Sưu Tầm

Đánh giá: 9/10

Đăng: 20-05-2016

Cho tôi 1 vé tốc hành ra khỏi trường Xây Dựng

Lúc này anh cần 1 chai rượu và 1 vài người bạn...thế là đủ, cho 1 tấm vé tốc hành...


Tôi không rõ giá cả vé tàu bên trường bạn như thế nào, có bị ảnh hưởng bởi giá nhiên liệu hay không...tôi không quan tâm lắm. Bởi vì, bên trường tôi, tấm vé đó là vô giá...Người ta nói: "cái gì không mua được bằng tiền, thì có thể mua được bằng rất nhiều tiền". Đúng, không sai. Nhưng khổ nỗi cái chân lý này không áp dụng được với những kẻ rất rất nhiều tiền. Các thầy hầu hết đều có công ty riêng, ôtô riêng và tiền thì không thiếu...vậy thì cái "rất nhiều tiền" của đám sinh viên (tính bằng cả tháng tiền ăn) chẳng thể mua nổi cái thú vui "hành lạc" sinh viên của thầy (mấy anh em hay gọi vui là "chăn dân"). Thầy thích ngắm các em chân tay run lẩy bẩy, mặt cắt không còn 1 giọt máu khi thầy bảo vệ đồ án vì ngày xưa thầy cũng thế...Thầy ngứa mắt khi nhìn quyển vở ghi cẩu thả, hình vẽ nguệch ngoạc vì ngày xưa thầy không thế...Cho dù thế hệ thầy cách chúng em gần nửa thế kỷ...khoảng cách cũng xa xôi như giấc mơ trên những chuyến tàu...


Tôi không trách thầy, cũng không trách xã hội hay trách bất kì ai cả, kể cả bản thân mình – đơn giản, kiến thức không bao giờ mua được, chỉ có thể thu hoạch bằng chính sự nỗ lực của bản thân. Phải khẳng định rằng tôi không bao giờ hối hận khi vào trường Xây Dựng. Xét cho cùng, trường Xây Dựng cũng chỉ là 1 ga xép nhỏ trên chuyến tàu cuộc đời tôi mà thôi...Đôi lúc, tôi có hơi chạnh lòng một chút...những ký ức và giấc mơ ngày xưa – những hồn nhiên ngày đầu quãng đời sinh viên – vô tình tôi đã đánh rơi đâu đó trên chuyến tàu vội chiều qua...


Vậy đó, những chuyến tàu cũng như những câu chuyện sinh viên hồn nhiên trong sáng...chỉ có trên truyền hình mà thôi...Hoặc giả dụ có, thì nó chỉ phảng phất ở 1 vài góc nào đó...những góc sáng hiếm hoi không có chỗ của những thằng thích làm kỹ sư xây dựng (hay ngành kỹ thuật nói chung)...Nhưng dù không có ánh sáng thì những người kỹ sư vẫn phải bước tiếp trên con đường trải bê tông cốt thép (những bạn trường khác thì trải hoa hồng hoặc ngoại tệ chẳng hạn). Vì tương lai đang ở trước mặt, phải chiến đấu...SẼ RA TRƯỜNG CHO DÙ PHẢI ĐI BỘ!