Thằng giựt đồ

Thằng giựt đồ

Tác giả: Sưu Tầm

Đánh giá: 9/10

Đăng: 20-05-2016

Thằng giựt đồ

Kéo nón kết thắp xuống để gương mặt chỉ còn một phần ẩn dưới đèn đường vàng vọt, nó ngâm ga thả chậm.


"Alô, ừ sao? thôi đi Bar cũ đi, tao có hẹn với mấy em xinh tươi.....cướp...cướp..."


Siết ga, vút.....mất tiêu cái Iphone 5 của gã đang nghe điện thoại...


***


Thằng giựt đồ


1.


Có lần tôi hỏi: "Giàu chạy như vậy mỗi lần lấy cua quẹo hẻm, thường đi bao nhiêu? "


Nó siết hơi thuốc:


- Cua thuận thì sáu mươi (Km/h), cua nghịch thì bốn mươi. Ngoài ra còn những kỹ thuật núp gió cho xe nhẹ, đá số quay đầu xe....cũng phải rành. Đi cướp không phải cứ làm xe độ trái lớn, kéo đùng đùng trên đường là thoát. Xe độ nhẹ êm, nhưng biết cách chạy sao cho ẩn mình vào đám đông, bình tỉnh cắt đuôi mới là hay. Cướp chứ không phải đua, chạy càng nhanh càng dễ bị bắt.


Tôi quen nó qua một người bạn. Nó ốm, không quá cao, thân pháp hội đủ điều kiện của một thằng nài xe giựt đồ...


Nó tên Giàu, tôi nghe kể ba mẹ nó đặt như vậy vì dòng họ ba đời đều lụm ve chai sắt vụn trong chợ. Nói chung cuộc sống cũng khá vất vả, nên mẹ nó đặt tên để mong....tương lai đổi khác.


Lúc nhỏ nó đi bán vé số, bạn tôi kể, nó bị bắt nạt trấn lột, thâm vốn tội lắm. Dần dà như một con thú bị dồn vào đường cùng, nó "chịu chơi "hơn. Một lần nó xách hai cây dao găm đến gặp một thằng đầu gấu thường bắt nạt, quăng cho thằng ấy một cây .


"Bảnh, dám chơi thì đong máu ra chơi, thằng một cây. Sao? Sợ máu hả con trai??? "


Kể từ đó cả xóm kiêng nể, đặt biệt danh nó là Giàu "Khùng ".


Nó tâm sự với tôi, nó cũng ghét tụi dân phòng lắm. Vì xưa, gia đình nó bị dân phòng tịch thu sắt, đồng, nhôm....vì cho là ăn cắp.Có lần nó đang đánh bài, dân phòng ụp tới, cả ba đứa kia bỏ chạy, riêng nó vẫn bình thản ngồi lại.


Bốn dân phòng bước vào nhận ra Giàu "Khùng ", tỏ vẻ ngán ngẩm, nên vờ bênh nó, cũng đôi việc thị uy.


"Tưởng ai, Giàu hả Giàu, thôi quen biết không à, đưa bộ bài rồi đi về đi. "


Ai ngờ nó giở quẻ, liếc mắt, mặt câng lên:


"Ủa ai quen mày con chó? Mặt tao vậy đi quen mấy con chó như mày hả??? "


Cả bốn dân phòng chết đơ, cay cú nhưng chã biết làm sao. Dù bắt nó về thì hai mươi tư tiếng sau cũng phải thả, nhưng tính thằng này liều mạng, nó mà điên lên trả thù thì sống chã yên.


Tôi hỏi: "Bạn không sợ bị bắt chống người thi hành công vụ, xúc phạm người thi hành công vụ hả?"


Nó cười, nụ cười bất cần: "Đối với những người có gia đình đầy đủ như bạn thì chuyện đó là chuyện lớn. Còn mình, thì như đi nghỉ mát thôi, nhiều lúc vào trổng mình còn vui hơn ngoài đây..."


Sỡ dĩ Giàu Khùng có tay lái như ngày hôm nay, là vì lúc nhỏ nó chạy xe đạp chế cừ lắm. Tất nhiên phải biết chạy xe đạp mới chạy được xe máy, xe đạp mà nó bốc đầu cả một đoạn mấy trăm mét, khiến người đi đường tưởng đang biểu diễn phải lấy máy quay chạy theo xem.


Nó còn là thần tượng của đám nhóc trong xóm . Mỗi khi Giàu Khùng ra xe, là theo sau mấy chục chiếc xe đạp chế đi theo học hỏi kỹ thuật biểu diễn của thần tượng. Những chiếc xe đạp chế, đơn giản, chất chơi, cổ cao yên cao hai dè, tập hợp một đoạn diễu hành, bắt mắt....


Tôi còn nhớ nó nói: "Ai cũng có khỗ đau. Nhưng là một thằng đàn ông không làm được điều cải thiện thì tốt nhất là im lặng, than vãn giống đàn bà lắm. "


2. Có lần tôi mạn phép hỏi nó về ý nghĩa các hình xăm trên người. Lúc đó tôi cũng hơi ngại, vì một thằng ma cô rất khó chịu khi người khác hỏi về những hình xăm trên người. Nhưng nó vẫn vui vẻ trả lời .


- Trên người mình có rất nhiều hình. Kỷ niệm không muốn quên, những lần vào trại, những biến cố trong cuộc đời. Nổi bật nhất là hai bên ngực hình chân dung Cha, Mẹ, và hình xăm chữ "Mã "do một đàn anh trong trại Hàm Tân xăm cho mình.


Mã là một quân cờ trong bàn cờ tướng, cũng tượng trưng cho sự thành công.Có những thằng giang hồ xăm Chốt, ý nói lên sự liều lĩnh, đụng là thí.Cũng có những đàn anh xăm Xe, xăm Pháo, thể hiện sự tung hoành ngang dọc. Nhưng nổi tiếng quá thì "hòa"sớm thôi: Bình Hưng Hòa, Chí Hòa....


Còn Mã thì khác, nó âm thầm, khó bắt, nhưng chiếu là khỏi đỡ.


Nhiều lúc tôi thấy ngượng khi phải xưng hô "bạn bạn, mình mình ", chẳng giống khí chất giang hồ trong phim tí nào cả. Nó đáp:


- Không biết ai sao, chứ riêng với Giàu, chữ "mày, tao "được dùng cho những người anh em. Bạn chưa phải anh em với Giàu, nếu có cũng chỉ hơn mức bạn bè bình thường và ngừng ở bạn thân. Đối với Giàu, chưa vào sinh ra tử, chưa đổ máu vì nhau, chưa phải anh em.


3. Có lần tôi và nó đi cafe về thì bắt gặp một thằng choai choai, chạy lạng lách đánh võng đụng vào ông già đi xe đạp sát lề, may mà ông già không sao.


Nó bảo: "Ngồi sát vô, lấy hai tay chống vào đùi để giữ thăng bằng, dồn trong tâm vào giữ để dễ lách..."Rồi nó rồ ga dí theo thằng đó, dí được một khúc, nó vượt mặt đạp vào xe thằng choai choai té lăn cù, rồi hai tôi "dạy cho nó "một bài học nhức nhối.


"Lần sau nha, thấy trên đường, cục đá xanh, bum nát xe . Không tin thì đi biết, còn muốn trả thù qua chợ Thiếc kiếm Giàu Khùng ! "


Vừa lên xe chạy về thì ở đâu ra, hai chiếc bốn năm mươi của cơ động đuổi theo.